20 tháng 3, 2011

[Film] My sister's keeper

Anna sinh ra với sứ mệnh kì lạ. Cô bé có gen hoàn toàn phù hợp với Kate – người chị bị ung thư từ bé của mình. Từ nhỏ, Anna đã phải hiến tặng cho Kate máu và tủy của mình để duy trì sự sống cho Kate.

Cho đến một ngày, Kate cần được ghép thận. Anna quyết định không hiến tặng nữa. Cô kiện cha mẹ mình ra tòa để dừng việc hiến tặng lại.

Mình thích cách kể chuyện của phim. Nó không phải là cả câu chuyện dài mà là những mảng ký ức. Nhỏ thôi, thậm chí hơi vụn vặt. Những mảng ký ức mà hẳn là trong cuộc sống này  ta đã bỏ qua nó, quên mất rằng ta đã có những phút giây thật đẹp như thế.

Thích cả cách mà mỗi nhân vật lại nói lên suy nghĩ của mình. Từng người trong cậu chuyện có cảm giác gì… tất cả đều được nói ra. Nó cho ta một cái nhìn đa chiều hơn về câu chuyện. Trong những lời ấy, mình thích lời của Kate nhất. Cô bé xin lỗi từng người một. Từ bố, mẹ, anh trai và cả em gái Anna: “Chị xin lỗi vì không chăm sóc em được mà đáng lẽ phải như thế”.

Kate bị ung thư. Cô bé biết mình sẽ chết, ai cũng biết thế. Và có lẽ vì thế mà cách nhìn nhận cuộc sống của mọi người trở nên khác đi?

Trong những mẩu chuyện ấy có một câu chuyện nhỏ rất hay. Ấy là về tình yêu của Kate. Nếu như hóa trị làm cô bé đau đớn thì tình yêu lại là thứ thuốc giảm đau hữu hiệu nhất. Bạn trai của Kate cũng bị ung thư, họ gặp nhau ở bệnh viện. Khi Kate hỏi: “anh có sợ cái chết không”, cậu đã trả lời “không, vì anh mắc bệnh mới được gặp em”. Và cả cái cách mà bố Kate nhìn cô khi cô xinh đẹp trong bộ váy đi dự dạ hội với bạn trai cũng làm mình thật sự xúc động. Làm cha mẹ, ai cũng mong con cái mình khỏe mạnh để trưởng thành…

Những mẩu chuyện nhỏ nhưng thật sự rất xúc động. Từ việc mẹ Kate cạo tóc, Kate chia sẻ việc có nụ hôn đầu tiên với cô em gái Ann, đến cảnh ở bãi biển…

Nhưng có lẽ chi tiết mình thích nhất là khi trước lúc Kate ra đi. Mẹ cô đã khóc thật nhiều vì bà biết mình buộc phải đầu hàng cuộc hành trình duy trì sự sống cho Kate. Còn Kate lúc ấy lại là người ôm mẹ vào lòng. Cô bé biết mình sẽ ra đi, nhưng lại là người mạnh mẽ hơn. Có lẽ, cái chết với người nào đó không quá khó khăn đến thế, chỉ có những người còn sống mới thực sự đau khổ?

Và mình đã thật sự bật khóc khi biết tại sao Anna lại muốn dừng việc hiến tặng…

Kết thúc phim. Mọi người quay trở lại với cuộc sống không có Kate. Nhưng “Kate đã từng sống, và chị ấy là người tuyệt vời”.

Hãy xem phim này để được khóc, để được thấy mình hạnh phúc như thế nào, không phải vì mình được sống mà vì mình được thấy người khác sống khỏe mạnh…

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Rất mong các bạn để lại comment giao lưu cùng mình :d