Hèm, thực ra thì qua Tết là 20 rồi. Nhưng dù sao thì cái
ngày sn nó vẫn chính thức hơn, nhỉ ;)
Từ ngày có fb (thực ra thì cũng ms 2 năm chứ mấy : ))), mình
đâm ra chú ý đến cái ngày này hơn. Thì tại ngày này mọi ng vào wall chúc mừng
mà, ko muốn nhớ cũng sẽ nhớ. Và thế là vì nghĩ nhiều, mình lại thấy muốn viết
ra.
Có điều là năm nay thực sự rất tồi tệ trước khi sn mình đến.
Ốm, thi, và nhiều thứ linh tinh xèng khiến mình phải dùng từ tồi tệ. Mình ghét ốm,
cực kỳ, vì mỗi lần ốm xong lại mất thời gian để khắc phục lại đủ thứ phải tạm
nghỉ trong cái khoảng thời gian ốm. Ấy vậy mà lần này cái khoảng thời gian này
nó lại dài, quá dài, mà lại là ngồi nhà, đắp chăn và cách ly thế giới nữa chứ.
Ko yh, ko fb, ko đt…
Có lẽ cần cảm ơn ngày hôm nay. Vì nó mà mình nghĩ đến nhiều
thứ khác, và tạm quên đi những mệt mỏi dạo gần đây. Mà mình cũng ko thích phải
viết ra nh gì ko hay ho. Đến khi đọc lại thấy mình ngốc nghếch và yếu đuối làm
sao ấy :D
Trước hết là nghĩ về 1 năm qua. Chà, nếu phải nhớ lại 1 năm
qua thì khó đấy, vì cái 1 năm dài nhưng mà trôi qua cũng thật nhanh. Làm được
nhiều, mất nhiều, nhưng giờ bảo phải nhớ lại 1 năm qua có những cái gì thì thật
khó để nhớ.
Làm được gì? Đan móc đc 1 số thứ này. May (hỏng) đc 1 cái
váy này. À, ờ, mua đc máy may cũng là 1 việc >D<. Thêm 1 vài món ăn được
thử nghiệm, 1 2 món gì đó đc đưa vào dsách yêu thích, 1 vài món sẽ còn đc nấu
thường xuyên, còn lại đa số chỉ là thử nghiệm. Lên báo 1 lần. À, mà đấy là tạp
chí nhé, oách phết =)). Thôi thì báo gì cũng vẫn là đc lên báo, nhở. Kiếm đc ít
tiền, tiêu xài gần hết, còn 1 ít tiết kiệm dành cho tương lai… Hồ, nhiều phết đấy
nhở.
Lớn nhất là cưới 1 tình yêu mới. Mới nhưng ko bao giờ là số
1. Mối tình đầu thì chỉ có 1 mà thôi.
Chưa làm gì? Vẫn ngu ngốc như ngày nào. Vẫn chẳng thể yêu
thương và làm đc nhiều điều cho mẹ như mẹ dành cho mình. Học hành vẫn tệ, tiếng
Anh vẫn ko đc cải thiện. (lọ mọ chơi bời thì nhiều chứ lọ mọ học hành thì ít :
((). Vẫn chưa đan, móc, nấu... đc hết danh sách đã lập cách đây vài năm :-<.
Vẫn một mơ ước về chiếc guitar và 1 đứa con gái có thể oánh đc 1 bài tử tế. Vẫn
chưa làm đc rất rất nhiều thứ muốn, thích, và phải làm. Vẫn chưa yêu đc 1 ai và
chưa đc 1 ai yêu :-j.
Ko hài lòng với năm vừa qua. Nhưng mình thích nh gì đã có,
đã mất. Và thế cũng là đủ rồi.
Danh sách cho tuổi mới:
- … [Cái này khó nói – nhưng rất quan trọng!]
- Yêu thương nhiều hơn.
- Học :-<
- Tiếng Anh =,=.
- Mua 1 cái đàn và làm nh gì cần làm ;))
- Ha, cần may cho đc 1 cái váy tử tế (= có thể mặc đc :-<)
- Tiếp tục cái danh sách đã lên vài năm trước.
- Lọ mọ và linh tinh xèng.
- Chẹp, đã cưới ng yêu thì phải xxx gì đấy chứ còn sao nữa =)) (dành cho 18+)
- Yêu 1 ng.
- Làm cho cái thằng số 10 kia kìa, nó yêu mình!
Hầy, cuối cùng thì phải gửi lời cảm ơn tất cả anh chị em cô
dì chú bác bạn bè thân thích họ hàng gần xa ba la đủ kiểu đã cmsn em ạ!!! : ))
Trước giờ ngày sn ko có nhiều ý nghĩa vs mình lắm. Cũng chỉ
là 1 ngày trong năm thôi. Từ ngày có fb, đc nhận nh lời chúc trên đây thì có vẻ
như nó có ý nghĩa hơn.
Lẽ dĩ nhiên, mình chẳng nhớ hết đc, cũng chẳng dỗi hơi ngồi
soi mói xem ai đã chúc mình hay chưa. Nhưng đôi khi chỉ 4 chữ “cmsn” cũng đủ
khiến mình thấy vui. Vui, vì mình biết rằng mình đang hiện diện trong cuộc đời
này, và ng kia biết đến mình. Con ng cứ hay mải mê đi tìm 1 ng hiểu mình nhưng
với mình, có ai đó “biết đến” đã là đủ.
Ngày nay, 1 cái google cũng có thể tìm ra thông tin về ai
đó. Và nếu ở blog, mạng xã hội thì việc biết, thậm chí là hiểu về ai đó lại
càng dễ dàng. Hẳn nhiên, nh ng đã là bạn bè cũ, mới, hay đang là bạn bè thì đã
đành, nhưng có nh ng chỉ biết nhau qua cái fb này. Mình cũng đã từng vào fb ng
khác và cố gắng tìm hiểu về họ qua nh thông tin hiển thị public mà. Và mình thấy
khi 1 ng nào đó, ko biết mặt, (thậm chí ko biết tên thật) lại cmsn mình thì đó
cũng là 1 điều đáng để nhớ, và càng đáng quý hơn khi có nh ng còn chúc nh gì thật
thiết thực với mình – nh thứ mà họ đã tìm hiểu đc qua cái fb này. “Biết đến” là
thế đấy. Cảm ơn thêm 1 lần nữa cho nh lời chúc ấy nhé.
Có nh ng bạn cũ, đã lâu thật lâu chẳng có dịp gặp mặt, chuyện
trò, trao đổi gì với nhau. Nhưng cũng ngày này, họ vào cmsn, cho dù chỉ là do
cái thông báo của fb nó hiện ra đi chăng nữa thì cũng thật vui. Có lẽ, họ vẫn
nhớ mình là ai. “Biết đến” là thế đấy. Cảm ơn thật nhiều các bạn đã ko quên
mình, vẫn dành cho mình nh lời chúc thật ý nghĩa!
Mỗi năm, đc 1 dịp nhắc lại rằng mình đã tồn tại trên đời với
thật nhiều nh ng biết đến mình. Sống chẳng phải là để mọi ng biết đến, để họ cảm
thấy vui vì đã biết đến mình sao…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét
Rất mong các bạn để lại comment giao lưu cùng mình :d